Biến động của thời cuộc là những cơn sóng ngầm, mặt bể yên ả đâu có nghĩa sẽ mãi mãi như vậy. Trách nhiệm của người trí thức là cất lên tiếng nói cảnh tỉnh cho nhân dân. Xã hội công nghiệp với chế độ nô lệ làm thuê tạo ra rạn nứt của nó: một mặt đời sống nhân dân khá lên so với thời đại trước, mặt khác họ lại bị bần cùng hóa so với thời hiện đại. Tuyệt đại đa số người lao động Việt Nam bị nhấn chìm trong môi trường ô nhiễm, cả về thể chất lẫn tinh thần, cả về chính trị lẫn đời sống cá nhân.
Chúng tôi không lắng tai trước ngưỡng cửa thời gian. Thời gian trôi, còn cuộc đấu tranh vì tiến bộ xã hội thì còn mãi. Chúng tôi không mưu toan chống lại ai, vì ai ngăn trở xã hội tiến bộ, người đó tự chống lại vận mệnh mình.
Điều chúng tôi tuyên bố là tiếng nói của sự thật, là dứt khoát xé bỏ trò ma mị dân túy, là thắp lại ngọn lửa đoàn kết giai cấp và là quên mình vì phụng sự nhân dân.
Chúng tôi hy vọng, ngòi bút của mình sẽ hòa nhịp cùng lương tri bạn đọc, để một ngày nào đó tiếng Chuông không còn Rè, xã hội trở nên văn minh, nhân đạo hơn.